Ánh nắng chưa lên mà sao bóng đêm ,cứ vây lấy con tim anh nặng nề thêm,hạnh phúc bao lâu mà sao nỗi đau,lại quay về với anh như lúc đầu
Bầu trời là thứ không thể chạm đến ,còn em thì lại giống như bầu trời,dù anh cố gắng cũng chẳng thể với,chạm đến trái tim em em ơi
Tìm hoài một đời có biết bao giờ thấy nhau,sao em lại quá vô tâm để ân tình phai màu.Em càng tin những thứ không tồn tại lâu dài,để anh ôm nỗi đau mệt nhoài.
Mỗi người một lý trí nên anh phải bước đi,cảm giác của anh khi ấy như rơi vào hố sâu.Xếp lại quá khứ buồn chẳng thể nào vương,bởi vì anh yêu em đơn phương