1. Đón em về nhà sau buổi chiều tăng ca
Đoạn đường vẫn thế sao hôm nay xa quá
Rồi bỗng nhiên em không muốn về nhà
Rồi bỗng nhiên anh cũng muốn đi xa.
2. Mình sống giữa lòng Hà Nội nhộn nhịp em ơi
Mà đôi khi thấy lòng mình chơi vơi
Dòng người đảo điên đôi khi khiến ta rối bời
Hay cứ theo anh mình đi đến nơi.
ĐK:
Bỏ em vào balo đưa em ra khỏi thủ đô
Mình cùng rời thành phố tránh những làn khói ô tô
Xây một căn nhà gỗ ở mãi xa tận ngoại ô
Vứt hết những bão tố giữa chốn Hà Nội đông đúc xô bồ .
Gạt bỏ muộn phiền đằng sau mình sống như là Đen Vâu
Về mình nuôi thêm cá buồn quá mình trồng thêm rau
Anh chẳng ngại điều gì đâu nước mắt mình tự mình lau
Tình cảm dù trước dù sau chỉ cần được có nhau.
1. Đón em về [C] nhà sau buổi chiều tăng ca
Đoạn đường vẫn [Am] thế sao hôm nay xa quá
Rồi bỗng [F] nhiên em không muốn về [G] nhà
Rồi bỗng [F] nhiên anh cũng muốn đi [G] xa.
2. Mình sống giữa [C] lòng Hà Nội nhộn nhịp em ơi
Mà đôi khi [Am] thấy lòng mình chơi vơi
Dòng người đảo [F] điên đôi khi khiến ta rối [G] bời
Hay cứ [F] theo anh mình đi đến [G] nơi.
ĐK:
Bỏ em vào [C] balo đưa em ra khỏi thủ [G] đô
Mình cùng rời thành [Am] phố tránh những làn khói ô [Em] tô
Xây một căn nhà [F] gỗ ở mãi xa tận ngoại [C] ô
Vứt hết những bão [F] tố giữa chốn Hà Nội đông đúc xô [G] bồ .
Gạt bỏ muộn phiền đằng [C] sau mình sống như là Đen [G] Vâu
Về mình nuôi thêm [Am] cá buồn quá mình trồng thêm [Em] rau
Anh chẳng ngại điều gì [F] đâu nước mắt mình tự mình [C] lau
Tình cảm dù trước dù [F] sau chỉ cần được có [G] nhau.