Chiều dần trôi trên sông, gió mang nỗi nhớ đến với những thầm mong
Phận đời bao long đong, để từng đêm ta miên man cõi lòng
Tuổi thơ lạc lõng đã mãi mãi xa xôi, cô đơn với ta mà thôi
Hành trang là những khúc hát quá đơn côi, đi theo tháng năm đầy nổi trôi
Nhìn hạt mưa bay bay, cánh chim lạc lối chới với giữa tầng mây
Giọt lệ rơi ai hay, đời phù du ta cô đơn tháng ngày
Hạt mưa ngoài đó có phải khóc cho ta, cho bao vết thương ngày qua
Đàn chim mỏi cánh ấy có hiểu cho ta, con tim héo hon vì giá băng
Đêm từng đêm ta bước trên đường về. Mình ta lẻ loi với xót xa não nề
Mong ngày mai bình minh đến, xua màn đêm đầy u tối
Ta về đâu giữa phố đêm thật dài. Đời ta quạnh hiu trong tối tăm từng ngày
Đêm tịch liêu đèn hiu hắt, soi làm sao ngàn con phố giữa đời
Lòng vẫn mong ngày mai mây mù biến tan
Làn gió đông về chi cho lòng thêm nhớ