Anh đến tựa ánh bình minh, sáng soi đoạn đường mà em đã bước. Là yêu anh nhưng dấu đi trong lặng im với những giấc mơ chờ mong. Và đôi lần ta nhìn thấy nhau, có khi chạm mặt vờ như chẳng quen. Không nói lên 1 câu nhưng trái tim thật tâm,yêu anh đã rất lâu. Dù ai đó bước đến bên e, chỉ là giây phút thoáng qua thế thôi, mà tim anh tự dưng nhói đau cảm giác cứ như hờn ghen. Tình ơi cứ mãi lặng thầm thế sao. Dù cho 2 ta chung lối vượt qua những bão tố phong ba giữa dòng đời. Dù cho ta có đổi thay có rời xa. Ta vẫn yêu vẫn mãi bên anh thuộc về anh từng phút từng giờ từng ngày mong anh nhớ anh, và đến phút cuối em bước đi người em yêu dấu chợt đến bên em và đôi ta sẽ sánh bước bên nha bình minh sáng soi cuối đoạn đường. " Đoạn 2 lặp lại tự nhìn