Có sông thời có bến
Có kẻ đợi người chờ
Cho lòng thương nỗi nhớ
Cho buồn trong câu thơ
Có sông thời có bến
Có kẻ đợi người chờ
Cho lòng thương nỗi nhớ
Cho buồn trong câu thơ
Nhớ, nhớ chiều ấy
Nhớ chiều ấy, anh đi
Xa nhau rồi xa mãi
Người đi chưa trở lại
Người đợi nay về đâu
Chỉ có con sông sâu
Mới hiểu lòng người đợi
Chỉ tình thương vời vợi
Mới hiểu người đi xa
Sông ơi thời thương bến
Bến ơi có đợi người
Đâu rồi tà áo trắng
Một thời anh đam mê
Đâu rồi đôi mắt ấy
Một thời em say mê
Có [Am] sông thời có [F] bến
Có [G] kẻ đợi người [F] chờ
Cho lòng thương nỗi [G] nhớ
Cho [C] buồn trong câu [E7] thơ
Có [Am] sông thời có [F] bến
Có [G] kẻ đợi người [F] chờ
Cho lòng thương nỗi [G] nhớ
Cho [Em] buồn trong câu [Am] thơ
[Am] Nhớ, nhớ chiều [C] ấy
Nhớ [F] chiều ấy, anh [Dm] đi
Xa [G] nhau rồi xa [Am] mãi
Người [F] đi chưa trở [C] lại
Người [Am] đợi nay về [E7] đâu
Chỉ [Am] có con sông [Dm] sâu
Mới [G] hiểu lòng người [C] đợi
Chỉ [Am] tình thương vời [G] vợi
Mới [Em] hiểu người đi [Am] xa
Sông [A] ơi thời thương [E7] bến
Bến [G] ơi có đợi [E7] người
Đâu [C#m] rồi tà áo [Bm] trắng
Một [E7] thời anh đam mê
Đâu [C#m] rồi đôi mắt [E7] ấy
Một thời em say [Am] mê