Tôi thức dậy thật sớm
Nhận ra một đỉều gì đó không còn
Tên của tôi
Không một ai khác nhận ra, chỉ mình tôi
Và mãi mãi vẫn là thế
Ngừng lại thôi dù chỉ 1 giây
Sẽ không có gì thay đổi cả
Tôi là ai đây, tôi tìm đâu cho thấy tên mình
Có lẽ nó đã lặng lẽ bỏ đi
Không ai gọi tôi ngòai cửa
Và những điều không mong đợi sẽ thôi không đến nữa
Và thật khó để lặng lẽ bỏ qua
Chẳng còn lại gì khi tôi nhìn về phía trước
Điều gì đến cũng đã đến rồi
Cuối cùng thì cuộc đời này cũng đã tóm được tôi
Những điều bây giờ sẽ chẳng bao giờ còn
Chỉ biết để mọi thứ ra đi *
Tôi quên rằng mình đã thấy
Những điều thật tươi đẹp
Tôi quên rằng mình còn cần phải
Tìm ra những điều cuộc sống có thể mang lại
Hãy mang cái kết cục vui vẻ này đi, bao giờ cũng thế cả
Chúa sẽ chẳng bỏ phí sự đơn giản của khả năng này đâu
Hãy đánh thức tôi dậy, những ước mơ đã lấp đầy
dấu vết của lỗi lầm
Dù lạnh cóng tôi vẫn nghĩ rằng mình có thể dừng lại
Giờ đây liệu có ai muốn chờ đợi nữa
[Lặp lại *]
Giờ tôi phải làm gì đây
Tôi có thể thay đổi quyết định đc chăng?
Liệu tôi đã suy nghĩ kĩ hay chưa
Đây đã từng là cuộc sống của tôi, đã từng một lúc nào đó, là cuộc sống của tôi…