Intro: Gia Bin
Trong cuộc sống này...xung quanh chúng ta còn rất nhiều những mảnh đời bất hạnh
qua bài rap này...hi vọng những tấm lòng nhân đạo của các bạn...hãy dang rộng tay
giúp đỡ những đứa trẻ cơ cực...cho chúng có bữa ăn ngon hơn và mặc những chiếc áo ấm hơn
bạn nhé... :((((((((
Mel: Gia Bin
Ngòai kia..... gió mưa....
Một mình em....... dưới mái hiên
(nhưng mà sao tiếng chân còn lang thang)
Ngồi ôm....... giấc mơ....
Về nơi...... ấm êm.....
[Ver 1]: Jetty
Oh trên đầu không nón dưới chân không dép cuộc sống thật (cay đắng bôn ba)
Đôi mắt sâu hút làn da rạng nứt còn đầu óc tự mình lách léo mà (may mắn khôn ra)
Tay chân dơ bẩn hòa lẫn với từng giọt mồ hôi cũng (vì miếng ăn mà)
Hôm nào cái bụng nó no là bữa đó chắc con cóc (lì nghiến răng quá)
Cuộc đời không cha không mẹ đối với nó từ nhỏ như đã (phơi xác cho ngoài đường)
Thức ăn hằng ngày là từ những sọt rác này đến (nơi khác do mài bường) oh
Bữa ăn tốt nhất đối với nó chỉ mong có cơm cùng rau thật (đạm bạc nghèo nàn)
Nhưng mà làm sao đựoc khi sức lực càng ngày càng (sạm nhạt bèo tàn)
Đôi chân di chuyển dùng để mưu sinh thì bây giờ chỉ (tạm đạt quèo càng)
Ghế đá công viên...haaa...là chỗ (nó ngủ để qua ngày)
Lạnh lẽo côn trùng chưa kể muỗi đốt mọi thứ (có đủ hễ ra ngoài)
Rài đây mai đó và nó đi lang thang qua con (xó cũ suể ba ngày)
Oh yeah một ổ bánh mì để giúp nó chống chới cơn đói của (ngày dài khô hạn)
Cuối mặt chìa tay xin từng đồng của ngừoi ta cho lắp (đầy vài tô cạn)
Bất hạnh của một đứa trẻ xin mọi ngừoi đừng (trầy mài số mạng) her!.
Mel: Gia Bin
Ngòai kia..... gió mưa....
Một mình em....... dưới mái hiên
(nhưng mà sao tiếng chân còn lang thang)
Ngồi ôm....... giấc mơ....
Về nơi...... ấm êm.....
[Ver 2]:
Yeah sẽ đến một ngày nào đó và nó cũng nằm xuống bởi sức không còn nữa
Sẽ đến một ngày nào đó hai chữ bất hạnh bởi không ai còn sửa
Không có gia đình không có ngừoi thân hỏi ai muốn sống tiếp
Không một bạn bè không ngừoi che chở hỏi ai không chết cho xong kiếp
Nhưng đối với nó không bao giờ bỏ cuộc mặc dù con đừong nó rất mờ
Nó vẫn đi tiếp chặn đừong và khi nào nó tắt thở
Nó vẫn tự động mưu sinh có một ai mà nhắc nhở
Nó vẫn đối mặt với cuộc đời khốn khổ khi nào mà mắc cở oh!
Chất dơ her là thứ hằng ngày nó tiếp xúc
Canh thừa cá cận bỏ đi nó luôn ăn hằng ngày vẫn tiếp tục
Bao đêm thầm khóc nó ứoc mẹ sẽ quay về lại bên nó
Bao đêm trong cơn ác mộng nó thấy ba đi cùng mẹ lãng quên nó
Nó vẫn trông chờ một ngày nào đó cả nhà sum họp lại cùng nhau
Nhưng mà làm sao đựoc khi bây giờ cô đơn khuấy động cả vùng đau oh yeah!.