Có người, vừa gặp nhau, đã thề hẹn sắc sâu
Nhưng quá mau, lại đổi thay, cuộc tình như khói mây
Có người, vì tin ai, để mờ phai sắc hương
Đêm vấn vương, ngày tương tư, cho thân kia héo mòn
Dẫu biết vô vọng, anh đi chẳng về
Hỏi lòng tại sao, người vội đi quá mau
Dẫu biết đã muộn màng, tình xưa cũng úa tàn
Giờ người ở đâu, bao lâu anh sẽ về
Vẫn đợi chờ nên hương hoa cũng úa tàn
Cánh hoa rụng, hoa rơi tàn theo gió mây
Chiếc gai nhọn xuyên qua con tim nhỏ máu
Tan nát lòng, thân hoa hồng nhụy tàn phai
Dẫu biết vô vọng, anh đi chẳng về
Hỏi lòng tại sao, người vội đi quá mau
Dẫu biết đã muộn màng, tình xưa cũng úa tàn
Giờ người ở đâu, bao lâu anh sẽ về
Vẫn đợi chờ nên hương hoa cũng úa tàn