Và anh không còn giữ em trong tay gần
Và anh không bước ra thêm ngoài mơ êm
Chợt lòng rồi trời đã đêm hơn rồi, mà thiếu anh, giấc mơ trắng của riêng em nay
Này anh nghe bài hát kia, ấm vang lại, từ câu vui đã chứa chan tình thơ ngây
Chiều tàn rồi, bài hát nguôi ngoai rồi mà vẫn đau
Áo em trắng, là giữ cho anh
Anh quên chăng lời ca hôm xưa viết riêng cho tình
Anh quên chăng vườn hoa năm xưa đầy gió
Anh quên chăng tình ca cho em hát trong hơi mòn
Tình ngây thơ và tình ngây ngô chưa kịp vui hết Xuân thì
Giữ mãi anh trong mơ, không vỡ đâu !