Có phút giây anh dấu yêu thương không gian chạy về bên em
Chịu nhốt tâm tư giày vò tháng năm
Và nếu khi xưa em không đưa đôi tay trước mắt anh ngỡ ngàng
Sẽ còn nhốt tim yêu em bao lâu, bao lâu
Bỏ quên sợi dây giằng co buộc đôi chân anh
Bỏ quên ngày qua chạy tới trong lành
Và anh là anh bình yên ngày đẹp trời bên anh
Là anh đặt tên ngày mai là em
Chợt ước chi sau cơn mê em say giấc cạnh bên anh những sớm mai
Bao âu lo chuyện đêm rất dài
Gạt hết chôn sâu rệu rã đêm thâu chạy trốn bao lâu kiếm tìm em bao lâu
Chắc em là yên bình anh tìm trong một đời
Là muôn lời yêu thương anh chưa từng viết thành lời