Đóng góp: Nguyễn Tạ Tuấn Hải
Em vẫn miên man trong câu hát, cho dù em biết sẽ buồn hơn...
Đêm nay trối cũng chẳng muốn cho em vào giấc ngủ say để được quên đi những cô đơn.
Và rồi em khóc vì khao khát cứ chảy trong tim.
Một bờ vai thôi lấp đầy trái tim.
Vì đêm vắng em vẫn nghe những khát khao trái tim mình.
Có giọt nước mắt nhòa từng đêm em khóc thôi.
Và vì đêm vắng em vẫn nghe bài hát buồn có cô đơn.
Chạnh lòng thật nghẹn ngào cho trái tim cho chính em.
Ngày tình yêu đang đến thật gần những không gian ngàn lời yêu.
Ngòai kia một cành hoa trên ô cửa cơn gió qua.
Nhẹ nhàng rơi xuống trong một giấc mơ em không muốn là em.
Đêm tình nhân một mình em và bài hát buồn!