Có một bài ca không bao giờ quên Là lời đất nước tôi chẳng phút bình yên Có một bài ca không bao giờ quên Là lời mẹ ru con đêm đêm Bài ca tôi không quên, tôi không quên Tháng ngày vất vả Bài ca tôi không quên, tôi không quên Gót mòn hành quân hối hả Làm bạn cùng trăng và ôm súng ngắm sao khuya Có một bài ca không bao giờ quên Là mẹ dõi bước con bạc tóc thời gian Có một bài ca không bao giờ quên Là rừng lạnh ru đêm trăng sương Bài ca tôi không quên, tôi không quên Những người đã ngả Bài ca tôi không quên, tôi không quên Gửi trọn đời cho tất cả Là đồng đội tôi còn ôm súng giữ biên cương Nhưng giờ đây có giây phút bình yên, sao tôi quên? Có giây phút bình yên sao tôi quên, sao tôi quên? Bài ca tôi đã hát, bài ca tôi đã hát ới quê hương, với bạn bè, với cả cuộc đời Tôi không thể nào quên Bài ca tôi đã hát, bài ca tôi đã hát Với em yêu, với đồng đội, với cả lòng mình Tôi không thể nào quên, tôi không thể nào quên