Đã bao lâu rồi bà Năm đứng trông con về.
Sớm hôm sau hè hàng cau úa theo niềm đau.
Chập chừng xa xa nghe đồn con về đầu làng.
Lòng mừng rưng rưng mắt cười theo giọt lệ rơi.
Tiễn con ra đi hàng tre mới lên ngang đầu.
Lúc nghe con về chồi măng đã xanh thành tre.
Mẹ chờ tin con như cánh đồng chờ mùa mưa tới.
Lặng lờ bên sông ngóng tìm nơi nào là con.
ĐK: Trời làm giông tố làm chi chỉ thêm đau lòng
Lạy trời mưa tuôn rơi trên cánh đồng đợi chờ
Đừng làm cho chia cách nhau gia đình lìa tan
Mẹ già côi cút thầm mong có con bên cạnh
Dù hạt cơm khô nhưng lòng
Mẹ nghe ấm áp Một giọt canh chua sớt đầy tình Mẹ con ... !!!