1. Tồn tại đâu đó giữa hai trái tim mong manh
Một chút hy vọng dẫu sao còn có hơn không
Định mệnh sinh ra là để đùa vui phải không?
Cớ sao cứ đến bên rồi lại xa rời
Duyên tình sao trái ngang lạc lối.
ĐK:
Cố gắng nhưng nào thắng duyên trời bắt đôi ta phải chia đôi nơi
Biết bao nhiêu hạnh phúc trên đời cớ sao mỗi mình ta chơi vơi
Ngoảnh mặt rời đi nào ai muốn làm tan nát cõi lòng nhau
Thế nhưng sao vẫn mang sầu tim vẫn đau.
Tiếc thay những năm tháng ân cần cớ sao em chẳng hề phân vân
Lá thư tay cũng đã vơi dần im lặng hay nhẫn tâm
Khi lời hẹn ước càng thêm bẽ bàng lặng thầm quay bước nhanh
Ba kiếp tình đổi một kiếp duyên chẳng thành.
(Vậy là bao lần đau cố chôn giấu đâu có ích gì
Em vẫn đi ta vẫn xa ngỡ như là
Số duyên an bài trái ngang
Tình cờ quay đi mà đâu ngờ đến nỗi này
Chính em đã đổi thay
Nhưng đến giờ anh vẫn chưa quên được em
2. Nhân duyên một đời đâu phải ai cũng dễ dàng tới
Cả thế gian sao chỉ chọn mỗi em thôi
Mấy ai dám chắc chuyện tình yêu sẽ mãi yên bình
Phân vân lòng vấn vương bóng hình
Yêu mà sao cứ mang thêm phiền ưu.
ĐK:
Cố gắng nhưng nào thắng duyên trời bắt đôi ta phải chia đôi nơi
Biết bao nhiêu hạnh phúc trên đời cớ sao mỗi mình ta chơi vơi
Ngoảnh mặt rời đi nào ai muốn làm tan nát cõi lòng nhau
Thế nhưng sao vẫn mang sầu tim vẫn đau.
Tiếc thay những năm tháng ân cần cớ sao em chẳng hề phân vân
Lá thư tay cũng đã vơi dần im lặng hay nhẫn tâm
Khi lời hẹn ước càng thêm bẽ bàng lặng thầm quay bước nhanh
Ba kiếp tình đổi một kiếp duyên chẳng thành.
1. [Am] Tồn tại đâu đó giữa hai trái [Em] tim mong manh
[F] Một chút hy vọng dẫu [Em] sao còn có hơn không
[Am] Định mệnh sinh ra là để đùa [Em] vui phải không?
Cớ [Dm] sao cứ đến [Em] bên rồi lại xa [Am] rời
[Dm] Duyên tình sao trái [Em] ngang lạc [Am] lối.
ĐK:
Cố gắng nhưng nào [F] thắng duyên trời [G] bắt đôi ta phải [Am] chia đôi nơi
[G] Biết bao nhiêu hạnh [F] phúc trên đời [G] cớ sao mỗi mình [C] ta chơi vơi
Ngoảnh mặt rời [F] đi nào ai [G] muốn làm [Em] tan nát cõi lòng [Am] nhau
Thế nhưng [Dm] sao vẫn mang [Em] sầu tim vẫn [Am] đau.
Tiếc thay những năm [F] tháng ân cần [G] cớ sao em chẳng [Am] hề phân vân
[G] Lá thư tay cũng [F] đã vơi dần [G] im lặng hay nhẫn [C] tâm
Khi lời hẹn [F] ước càng thêm [G] bẽ bàng [Em] lặng thầm quay bước [Am] nhanh
Ba kiếp [Dm] tình đổi một kiếp [Em] duyên chẳng [Am] thành.
(Vậy là [F] bao lần đau cố chôn giấu [G] đâu có ích gì
[Am] Em vẫn đi ta vẫn xa [Em] ngỡ như là
[F] Số duyên an [G] bài trái [C] ngang
Tình cờ quay [F] đi mà đâu ngờ đến nỗi [G] này
[Em] Chính em đã đổi [Am] thay
Nhưng đến [Dm] giờ anh vẫn [Em] chưa quên được [Am] em
2. [Am] Nhân duyên một đời đâu phải [Em] ai cũng dễ dàng tới
Cả [F] thế gian sao chỉ chọn mỗi [Em] em thôi
[Am] Mấy ai dám chắc chuyện tình [Em] yêu sẽ mãi yên bình
[Dm] Phân vân lòng [Em] vấn vương bóng [Am] hình
[Dm] Yêu mà sao cứ [Em] mang thêm phiền [Am] ưu.
ĐK:
Cố gắng nhưng nào [F] thắng duyên trời [G] bắt đôi ta phải [Am] chia đôi nơi
[G] Biết bao nhiêu hạnh [F] phúc trên đời [G] cớ sao mỗi mình [C] ta chơi vơi
Ngoảnh mặt rời [F] đi nào ai [G] muốn làm [Em] tan nát cõi lòng [Am] nhau
Thế nhưng [Dm] sao vẫn mang [Em] sầu tim vẫn [Am] đau.
Tiếc thay những năm [F] tháng ân cần [G] cớ sao em chẳng [Am] hề phân vân
[G] Lá thư tay cũng [F] đã vơi dần [G] im lặng hay nhẫn [C] tâm
Khi lời hẹn [F] ước càng thêm [G] bẽ bàng [Em] lặng thầm quay bước [Am] nhanh
Ba kiếp [Dm] tình đổi một kiếp [Em] duyên chẳng [Am] thành.