Người hỡi dù chờ đợi em bấy lâu anh vẫn chờ
Dù ngàn năm sau, dù biển khơi có khô cạn
Vì anh đời này thật sự chỉ yêu có mỗi mình nàng
Bởi vì không em, anh như chết đi nữa linh hồn
Đã bao ngày tháng trôi
Anh vẫn mãi đi tìm trái tim em
Dù nơi chân trời hay biển khơi xa vời
Anh vẫn mong, một mai được tay nắm tay
Để anh vơi đi nỗi nhớ
Để trái tim thôi khát khao
Để ước mơ anh một mai
Sẽ không còn là mơ ước
Ngàn lời ca anh vẫn viết
Xin một lần em hãy lắng nghe
Cho những tâm tư từng đêm
Sẽ không còn bơ vơ
Gửi em ngàn vạn nỗi nhớ
Anh cất giấu bên trong bài nhạc
Con tim này sẽ thật đau
Khi nhìn thấy em bên ai khác
Chỉ vì trót say một nụ cười
Mà trong lòng thấy tia nắng ấm
Chẳng muốn mình sẽ phụ người
Nên tình cảm này đành lặng câm
Mặc cho người đời vẫn nói
Yêu là chết trong lòng một chút
Linh hồn ta chết đi một nữa
Vì sợi tơ tình vẫn ráng cột guốc
Vì thương, vì nhớ
Vì người làm tim ta đau
Ánh bình minh sẽ chẳng ghé qua khung cửa
Nếu lỡ ngày mai xa nhau
Có đôi lần bước chân mỏi mệt
Có đôi lần xác thân rã rời
Muốn ngưng lại, rẽ đi một lối khác
Thế nhưng có được bấy lâu
Và rồi chân anh vẫn bước
Đường vào nơi trái tim em
Dù có xa xôi nhường nào
Miễn như em vẫn còn trên mặt đất
Nguyện chờ em trên năm tháng
Xin một lần em hãy đến bên
Và nắm tay anh cùng đi trên
Con đường tình yêu đắm say
Để anh vơi đi nỗi nhớ
Để trái tim thôi khát khao
Để ước mơ anh một mai
Sẽ không còn là mơ ước
Ngàn lời ca anh vẫn viết
Xin một lần em hãy lắng nghe
Để những tâm tư từng đêm
Sẽ không còn bơ vơ
Đôi tay này nắm lấy tay em
Và cùng bước qua tháng ngày giông tố
Chỉ cần con tim cùng chung nhịp đập
Có lẽ điều ấy không khó
Xin em đừng mang sợi thương
Rồi để lại cho anh sợi nhớ
Phía cuối con đường em đi
Anh vẫn còn đứng đó đợi chờ
Dù tình cảm em dành cho anh
Đem đong đếm bằng vài hạt nước
Kẻ khờ như anh vẫn trả lại em
Cả một đại dương
Nhiều lần anh đã chết lặng
Đứng nhìn đôi chân người vội cất bước
Phải làm sao ngăn cản con tim mình lại
Khi anh đã trót dại thương
Anh không muốn mình phải chờ đợi
Ở trong giấc mơ để có được em
Kỉ niệm về em là hành trang
Anh luôn dặn mình bắt buộc đem
Cuộc sống sẽ chẳng muôn màu
Nếu như đôi ta không thuộc về nhau
Nhớ tên em là điều tuyệt vời nhất
Anh mãi khắc ghi đến mãi đời sau