Anh đã nói rằng, dù ra sao
Dù thế nào, ta vẫn như vậy
Vẫn như ngày nào thôi em hỡi
Đừng bon chen cuộc sống đua đòi.
Dẫu vẫn biết đời luôn thay đổi
Nhưng đổi thay là ở con người
Anh mong rằng một ngày em sẽ hiểu
Và em sẽ quay về bên anh
Đừng đam mê (nữa) người ơi.
Anh ghét em ham chơi, ghét em thích đua đòi
Ghét em sống buông lơi những đêm dài tăm tối
Anh thích em như xưa, dễ thương, rất ngoan hiền
Dẫu em chẳng chưng diện mà vẫn đẹp tự nhiên.
Anh nghét em xa hoa, ghét em sống sa đoạ
Ghét em tính chảnh choẹ, một tâm hồn buồn tẻ
Anh thích em như xưa, nói năng rất nhẹ nhàng
Em chẳng sống phũ phàng người ơi, người đã đổi thay rồi.
Anh đã [Em] nói rằng, dù ra [C] sao
Dù thế [D] nào, ta vẫn như [Bm] vậy
Vẫn như ngày [Am] nào thôi em [C] hỡi
Đừng bon [D] chen cuộc sống đua [B7] đòi.
Dẫu vẫn [Em] biết đời luôn thay [C] đổi
Nhưng đổi [D] thay là ở con [Bm] người
Anh mong [Am] rằng một ngày em sẽ [C] hiểu
Và em [Am] sẽ quay về bên [D] anh
Đừng đam [B7] mê (nữa) người [Em] ơi.
Anh ghét em ham [Em] chơi, ghét em thích đua [G] đòi
Ghét em sống buông [Am] lơi những đêm dài tăm [B7] tối
Anh thích em như [Em] xưa, dễ thương, rất ngoan [G] hiền
Dẫu em chẳng chưng [Bm] diện mà vẫn đẹp tự [Em] nhiên.
Anh nghét em xa [Em] hoa, ghét em sống sa [G] đoạ
Ghét em tính chảnh [Am] choẹ, một tâm hồn buồn [B7] tẻ
Anh thích em như [Em] xưa, nói năng rất nhẹ [G] nhàng
Em chẳng sống phũ [Am] phàng người [B7] ơi, người đã đổi thay [Em] rồi.