Thật lòng anh chỉ nghĩ đến,yêu và yêu thế thôi,yêu một người phải chăng là rất khó.
Sợ con tim em,không còn như lúc xưa,mộng tình ái em không còn thiết tha.
Vội vàng quay bước không nói,không lời phút chia ly,để lại anh trong những đắng cay ngậm ngùi.
Thôi,tự hỏi anh phải làm sao,chẳng muốn mất em,chẳng muốn tim anh ôm niềm đau.
Hững hờ em vô tâm đành bước đi,giọt lệ anh đắng cay mỏi mòn,sầu vương ôm đau thương,lạnh buốt tim anh,phải làm sao để quên em em hỡi.
Lời ngọt ngào tình em xa vắng chỉ còn anh với anh,nỗi xót xa êm đềm chơi hai tay xếp nên nỗi buồn.
Vì một người ra đi vì đâu lòng còn những xót xa dâng đầy để một người trông mong vì sao mất nhau.
Cuộc đời nhiều những gian dối,mất tất đâu có em,lẽ thường như trông gai vậy nên anh sẽ không trách hờn.
Chỉ một lần thôi người ơi mong em về ngay lúc này,để trái tim anh sẽ không còn giá băng.