Lặng dừng chân nơi góc phố khi hai ta
Bối rối với những kí ức đã trôi qua... hư... hư...
Sao em lại vội quên đi
Sao tên anh em gạch luôn đi
Vì nỗi đau đó
Anh mang theo mình...
Những kỉ niệm giờ cách ngăn
Nhạt nhòa cùng tháng năm
Lục tìm hình bóng
Dẫu biết anh đang rơi lệ
Chìm đắm vào trong từng giấc mơ...
Từng ngày dài lãng quên...
Từng ngày anh cứ ấp ôm giấc mơ êm đềm...
Em mang theo bao nhiêu muộn sầu
Anh buông trôi theo cuộc sống một màu
Em đã đánh thức những nỗi đau
Anh sai khi yêu em thật nhiều
Anh đã nhận lại được bao nhiêu
Cho, cho anh biết anh đang tồn tại