Người yêu ơi anh quá khờ,khi vội tin tiếng thế gian là a không tin trong trái tim em chỉ yêu mình anh.
Để rồi khi em bước đi anh mới chợt nhận ra là trong con tim a vẫn rất (rất)yêu em .
Người yêu ơi anh quá khờ khi để em cất bước đi lệ e rơi trên mi xót xa anh chẳng hay tình em. bóng
a e nay rất xa,trong đêm buồn mình anh,chờ bình minh lên anh đón em về.
Giờ anh đã đánh mất người yêu thương anh nhất,để từng đêm nơi đây con tim mang bao hối tiếc thôi.
Giờ anh ngồi anh hát 1 mình cầu mong e sẽ quay về cùng anh,vì từ khi em ra đi bên đời còn anh với anh,cô đơn cô đơn vì vắng em.
Từng đêm buồn anh khóc 1 mình cầu mong đêm sẽ phai tàn và em,đẹp như ban mai tinh khôi,em về cùng anh trong thứ tha lỗi lầm,vì anh quá khờ phải không em?