Nhiều lần lo sợ đánh mất khiến em nghĩ lại, bởi vậy nên sự bối rối trong em kéo dài
Rồi đến hôm nay có lẽ không thể bình tâm thêm nữa, em hãy nói cho em hay điều chưa biết đi
Dù là em sắp phải nghe sự thật đớn đau, thì em hưa không trách anh đâu, dẫu nửa lời
Bởi vì những ngày xưa ấy đã qua mất rồi, ngày anh không ngại mưa nắng khiến em yêu đời.
Có lẽ thấp thoáng bên anh thêm một người con gái khác, em chưa biết nhưng em sợ mình không nghĩ sai.
Nên hôm nay em rất muốn mình đứng trước nhau và chẳng để cho những vấn nghi nối tiếp mãi.
ĐK:
Anh nói thử xem, thời gian bên em là những ngày vui hay anh cố gắng chỉ vì thương em thôi.
Những lúc hỏi han chuyện trò miên man, là nhớ là mong hay chỉ như thói quen đã mất hết bâng khuâng?
Còn những vòng tay, em thấy cũng đã thôi đắm say, những ánh nhìn vội vàng nụ hôn trao dở dang.
Em chẳng còn nhớ lần cuối anh nói những tiếng yêu đã từ bao giờ, liệu anh còn là của em hay không