1. Anh ngủ thêm đi em phải dậy lấy chồng
Anh ngủ thêm đi, anh ngủ thêm đi
Bình minh sẽ lên rồi anh sẽ quên
Em về xây mộng vợ hiền.
2. Anh ngủ thêm đi em phải dậy lấy chồng
Có cũng như không, có cũng như không
Ngày mai đón em là xe pháo vui
Hay là cỗ quan tài của người đã chết tim rồi.
ĐK:
Người mình lấy và người mình yêu chưa chắc là một người
Ai thấu được cuộc đời xoay vòng xoay vòng
Theo chồng theo chồng rồi tan nhớ mong.
Mình từng nói trọn một niềm yêu trao hết về một người
Nhưng chỉ là bằng lời không ai bằng lòng
Cho nên mình đành lạc nhau giữa dòng.
3. Anh ngủ thêm đi em phải dậy lấy chồng
Anh ngủ thêm đi anh ngủ thêm đi
Bàn tay gối êm còn đâu những đêm
Em về phấn son để còn cười vui với cuộc đời.
1. Anh ngủ thêm [Dm] đi em phải dậy lấy [Gm] chồng
Anh ngủ thêm đi, anh ngủ thêm [Dm] đi
Bình minh sẽ [C] lên rồi anh sẽ [Bb] quên
Em về xây [F] mộng vợ [A7] hiền.
2. Anh ngủ thêm [Dm] đi em phải dậy lấy [Gm] chồng
Có cũng như [C] không, có cũng như [F] không
Ngày mai đón [C] em là xe pháo [Bb] vui
Hay là cỗ quan [A7] tài của người đã chết tim [Dm] rồi.
ĐK:
Người mình [F] lấy và người mình [G] yêu chưa chắc là một [Bb] người
Ai thấu được cuộc [C] đời xoay vòng xoay [F] vòng
Theo chồng theo [E7] chồng rồi tan nhớ [A7] mong.
Mình từng [Dm] nói trọn một niềm [G] yêu trao hết về một [Bb] người
Nhưng chỉ là bằng [C] lời không ai bằng [F] lòng
Cho nên mình [A7] đành lạc nhau giữa [Dm] dòng.
3. Anh ngủ thêm [Dm] đi em phải dậy lấy [Gm] chồng
Anh ngủ thêm đi anh ngủ thêm [Dm] đi
Bàn tay gối [C] êm còn đâu những [Bb] đêm
Em về phấn son [A7] để còn cười vui với cuộc [Dm] đời.
Anh ngủ thêm đi