Có khi anh mong gặp em chút thôi, đôi môi nhẹ run muốn nói lên những điều trong trái tim, nhưng khi em đứng ngay trước mặt anh sao bỗng nhiên anh lại ngập ngừng rất lâu, rồi lặng im.
Có khi anh không gặp em chút thôi, đôi chân của anh cứ muốn đi, đi tìm em thế thôi rồi lại không biết nói gì, chỉ biết đứng nhìn khi gần em, rồi lặng im.
Ngày từng ngày trôi qua, tình yêu ấy vẫn không phôi pha, chỉ có nỗi nhớ em nhiều thêm, chỉ có anh bơ vơ từng đêm vì nhớ vì yêu em.
Lời yêu em đâu có thấu vì anh vẫn đang chôn dấu in sâu vào từng đêm thâu, mà anh vẫn chưa dám nói vì sợ quá vội vàng nhưng cũng sợ sẽ lỡ làng một tình yêu.
Thì đành mang những tâm tư ấy gửi em mong em sẽ thấy trong từng ngọt ngào câu hát, mà anh vẫn luôn khao khát một ngày anh sẽ đến gặp em.
Và anh sẽ nói với em rằng, anh yêu em!