dù anh biết trước yêu là sẽ đau, mà sao con tim anh vẫn dại khờ.
dù cho mấy ai học được chữ ngờ, cớ sao anh vẫn dại khờ yêu em.
khi em ra đi về bên người, anh chỉ câm nín tim chết lặng.
thôi em đi đi đừng quay lại, anh sợ cảm giác khi thấy nhau thêm cay đắng.
lúc người rời bước nghe lòng tái tê rạng vỡ, kể từ đây đôi ta đành phải cách xa rồi.
lặng khôn anh rơi đầy lối xưa mình chung bước, trời cao sao chia cách mối duyên tình ta.
giữa cuộc đời dẫu vô tình thấy nhau người hỡi, xin chào nhau quay lưng đi đừng nói câu gì.
anh đã cố quên rồi hãy để quá khứ ngủ yên, từ nay ta sẽ như người dưng.
quên rồi anh không còn nhớ tên... em...