Mai anh đi rồi , xa em khờ , xa mẹ cha.
Mai anh đi rồi , em ở nhà lo phụ mẹ cha.
Anh đi làm xa , em ở nhà ráng chăm lo bầy gà cục ta cục tác như anh em mình một mẹ mà ra.
Mai anh đi rồi , không ai còn chơi cùng em , bôn ba xứ người , anh khổ cực lo chuyện mưu sinh .
Ngoan nghe lời anh , phải ở nhà siêng năng học hành .
Dù bao gian khó anh hai không màn mong phụ mẹ cha .
Vậy là anh em ta cách xa .
Đã mấy năm qua chưa một ngày anh em ta rời xa .
Ngày vui đã qua nay thêm buồn vì anh xa xứ .
Nhà tranh vách lá , thương cha già đau bệnh liên miên .
Mẹ mình hay tin anh sáng đi , khoé mắt rưng rưng không yên lòng lo cho anh ở xa .
Thằng tư vắng anh chắc khóc hoài vì thương vì nhớ .
Lòng anh đâu muốn , thương gia đình nên đành xa quê.
Vì sao không hiểu vì sao , lòng đau nước mắt rưng rưng , em hãy lau khô dòng lệ
Lòng anh cũng đau thắt ruột , tình thân chẳng thể mờ phai
Mẹ cha nay yếu già em phải nhớ là lo chăm sóc cả nhà..