Anh Đi (2)

Sáng tác: 

Trần Quế Sơn

Trình bày: 

Phương Anh


Khi em cần anh nhất, sao anh lại ra đi
Anh giắc reo làm chi những chiều vàng ngơ ngác
Khi em cần anh nhất, sao anh lại ra đi
Tang thương về lối này, tan giấc mơ đời em.

Từ nay thôi hết những lúc yêu nhau qua cầu gió bay
Từ nay thôi hết thức trắng với nhau gió gác trăng lầu
Hoàng hoa tươi thắm bỗng chốc vỡ tan theo bàn chân anh
Có nhớ có thương cũng âm thầm một bóng bên đường.

Khi em cần anh nhất, sao anh lại ra đi
Con nước xuôi về đâu những lệ dòng máu ứa
Lê thê từng cơn gió, sắc se lạnh đôi môi
Em đi, em đứng em ngồi
Bóng trôi nỗi nguyệt, bóng rời rã đêm!.

Từ nay thôi hết những lúc yêu nhau qua cầu gió bay
Từ nay thôi hết thức trắng với nhau gió gác trăng lầu
Hoàng hoa tươi thắm bỗng chốc vỡ tan theo bàn chân anh
Có nhớ có thương cũng âm thầm một bóng bên đường.

Khi em cần anh nhất, sao anh lại ra đi
Con nước xuôi về đâu những lệ dòng máu ứa
Lê thê từng cơn gió, sắc se lạnh đôi môi
Em đi, em đứng em ngồi
Bóng trôi nỗi nguyệt, bóng rời rã đêm!.

Em đi, em đứng em ngồi
Bóng trôi nỗi nguyệt, bóng rời rã đêm!.


Thể loại:  Việt Nam,  Nhạc Trữ Tình


Nghe thêm