Bay thật xa thật xa, để rồi bao ngày qua
Chẳng còn là gì cả
Nếu không mang niềm tin, vậy thì cuộc tình này hóa ra...? hài
Anh đã về rồi...như những gì đã từng hứa
Vượt qua khoảng cách, bao ngày nắng và rừng mưa
Không gian lẫn thời gian, bầu trời cao, cả biển rộng
Để chứng minh rằng hạnh phúc, không phải điều viễn vông
Họ nói để mà xem, khi yêu xa là mệt mỏi
Nhưng nếu người đó là em, thì anh quên béng hết rồi
Vì nụ cười của anh mắc nợ, chẳng thể lẩn đi đằng nào
Em mang đến sau cơn mơ, một giấc mơ cùng trăng sao
Đáng tiếc...anh không có một bờ vai rộng
Cho em tựa đầu vào vô tư để rơi lệ hai dòng
Khi buồn, khi yếu đuối....làm ướt đẫm chiếc áo này
Dường như đã quá muộn màng, em không cần nữa...làm sao đây?
Viết hết những dòng tâm trạng...hy vọng người sẽ thấy
Là tình mình vẫn còn đẹp...như một bức tranh được vẽ tay
Xin em đừng bỏ cuộc và tin tưởng vào một mai
Rồi sẽ gần nhau mãi mãi, thân này anh nguyện để, em cột lại
Hook:
Dù mọi chuyện có thế nào, anh vẫn nhớ những lần hứa
Muốn tìm em, muốn giữ em, và được yêu một lần nữa
Dù Sài Gòn nhiều ngã rẽ, dù cho đất rộng người đông
Xung quanh em từ trước đến nay có biết bao nhiều người ngóng
Không phải những lời có cánh khi em cần luôn có anh
Đơn giản vì yêu sẽ làm tất cả sẽ ôm chặt em khi gió lạnh
Ước mong hàng cây đó xanh...mãi mãi, như tình cảm này
Vì trái tim một người lạnh lùng như anh mà em cũng dám lấy
Sẽ là anh một mình ngồi quán cafe
Nhìn dòng người vội vã đôi lúc hay cà kê
Những cặp đôi hạnh phúc trông thấy rất là mê
Một chút nhói, mắt chợt rưng rưng như sắp pha lệ
Tự hỏi mình thì sao, sao lại cô đơn
Dù vẫn cố gắng mạnh mẽ rồi nhưng đôi mi chẳng khô hơn
Dư dã sự hụt hẫng, lại thiếu vắng hình bóng em
Tưởng đã gần nhưng vẫn xa cảm giác cứ chóng thèm
Được gần gũi, được quan tâm từ người mà mình yêu
Thật ngớ ngẩn là ta gần hơn nhưng lại như không bắt được tín hiệu
Anh đã về rồi, còn em, em đang ở đâu
Liều thuốc tiên cho cuộc sống anh mỗi ngày trôi qua đỡ sầu
Tâm hồn em vẫn ở đó, một góc ấm trong tim anh
Chẳng muốn em bỏ đi đâu đâu, để bản thân phải tìm lạnh
Chỉ kịp giữ những tin nhắn, những hình ảnh gửi cho nhau
Nhưng đó là tất cả của anh, nỗi đau tột cùng em có thấu?
Đã từng lên mạng tìm hàng quán ngon, để sau này dẫn em tới
Nguyện sẽ làm xe ôm cao cấp và chẳng bao giờ để em đợi
Nhưng là vài tháng trước thôi...giờ anh lạc mất rồi
Giữa thành phố lớn lại bơ vơ nỗi buồn không nơi nào cất nổi
Mòn mỏi chờ góc phố văng rêu...khi niềm tin là không đủ
Tổn thương lại sai khiến mỗi khi về khuya anh không ngủ
Màu đen bao trùm, khung cảnh quen thuộc...tiềm thức cứ cố nghĩ
Thật khó hiểu nơi tình cảm thuộc về...chấp nhận sự lặng lẽ vô vị