Anh ngập ngừng không nói nhưng mà em cũng đã biết rằng
Những ngày qua tình cảm của hai chúng ta đang dần rút ngắn
Lỗi tại em rồi /chắc không bằng người ta nên đành
Đành ra đi vì chẳng muốn nghe một lời chia tay
Bao kỉ niệm dĩ vãng chắc giờ tan theo mây cuối trời
Những hành trang mà em mang theo đó là nụ cười đầy nước mắt
Anh còn nhớ rằng hứa chỉ yêu mình em suốt đời
Thời gian qua rồi chẳng biết anh còn nhớ em không
Vì nếu thiếu tên anh trong đêm chẳng còn lời chúc em yêu ngủ ngon
Trái tim em cô đơn một mình nhìn biến sóng xô nỗi đau nghẹn ngào
Những lúc em buồn/ giá như anh ở đây được không
Chợt tỉnh giấc dậy đó chỉ là giấc mộng khi say
Vì nếu thiếu tên anh trong đêm đầm đìa nước mắt em đau từng cơn
Thế gian bao vạn người vậy mà tại sao trái tim chỉ yêu một người
Chốn nhân gian này vỗn dĩ hợp rồi tan phải không
Ở một nơi nào em vẫn luôn nhớ anh