Ánh trăng lẻ loi
soi bóng đôi người dưng,
Sương mơn man ru
trái tim ngủ yên.
Ký ức rêu phong
khoá giấc mơ bên người
Chỉ dám gọi Em
trong khát khao vậy thôi.
Vì Anh đã không dám
níu kéo Em quay về.
Để giờ đây nước mắt rơi rơi
tràn khoé mi.
Lặng nhìn Em cùng bước,
bước bên ai đi rồi
Làm đau nhói
trái tim Anh đây vì Em.
Từ ngày Em đi
lá bỗng rơi nhiều hơn,
Từ ngày Em đi
lá không còn xanh nữa.
Giấc mơ bên người,
khát khao trọn đời,
Giờ chỉ như
lá úa rơi ngoài hiên.
Và rồi Anh ngắm trăng xưa
trôi lẻ loi,
Đợi chờ tin Em
sẽ quay về trốn ấy.
Để Anh biết Anh vẫn còn
yêu Em rất nhiều.
Và ta sẽ lại được chung đôi
Anh Chờ Em.