Soi sáng anh như hỏa châu
Khi màn đêm ôm trong khúc ca
Từng cơn gió vi vu hạ du
Tình si nào không phũ phàng
Vì anh biết anh đang ở đâu
Nơi nào ta ôm lấy nhau
Bao ước mơ theo về sau
Còn anh giờ đây chỉ thừa
Hát lên ý thơ như dòng sông ân tình xưa qua đó
Gió lay phất phơ hoa bàng rơi như thời gian với em
Giọng cười năm ấy thấm trên vai này
Làm ai hoài lưu luyến lâu nguôi
Từng lưu bút ố hoen lâu ngày
Nhận ra rằng em đã buông xuôi
Anh chờ đã lâu nhưng chẳng thấy đâu
Duyên tình tựa áng mây phiêu bồng đó đây
Em chờ ngày nắng lên anh hòa với mưa
Đong đầy rồi vắng thưa game này người thắng chưa ?
Một ngày nhung nhớ không còn bao ân thề là vì ai
Hai bên rằng đúng nhưng rồi lại đều sai
Bông hoa ngày đó tại sao không giữ lại
Vì hoa chẳng bên em nhiều như mà anh đã từng
Từng chặng dài đón đưa
Từng mệt nhoài hàng giờ trú mưa
Từng bàn trà cùng nàng lê la
Từng cùng nhau bước qua lệ nhòa