Góc tối chỉ anh buồn.
Ngày xưa người còn đâu.
Mình anh với biển sâu.
Giờ chìm đắm.
Có biết bao nỗi niềm chẳng biết tỏ cùng ai.
Bởi ai thay đổi lòng, giờ biết làm sao níu với.
ĐK:
Và giờ anh phải đi tìm một lối thoát cho con đường mình thôi!
Vòng đời trôi mãi biết đâu phai phôi, vì em không còn là một người anh từng biết, yêu thương nhau làm gì cho lệ sầu đớn đau.
Đêm cô đơn thật dài sao tình vươn lại mãi, lạc nhau em có bao giờ tìm đến anh.
Như ngày xưa em nắm chặt tay anh.
Giữa cơn mưa.
Giờ anh biết em đã lãng quên.