1. Trời ơi, con người sống sao vô tình
Người ta giúp mình xong bây giờ trở mặt lạnh lùng
Ngàn đời nay mình nuôi con thú nó còn biết ơn
Có nhớ cha ông ngày xưa nói câu gì không?
Cứu nhân xong rồi, có người liền gây ân oán
Cứu cho con vật sau này nó còn trả ơn
2. Mà đừng lo, những người sống không ra gì
Rồi nó cũng nghèo thôi suốt đời sẽ không ngóc đầu
Đừng thù ai, hằn ai nên trách thân mình trước tiên
Ăn ở ra sao, trời cao sáng soi mà thôi
Trách cho những người ăn rồi lại đi đá bát
Trước hay sau gì ông trời cũng nhìn ra thôi
3. Tại vì sao, biết mình nghĩ chi cho người
Ngày xưa lúc nghèo thuở cơ hàn thế ai giúp mình!?
Mà giờ đây bội ơi quên nghĩa những người khó khăn
Không biết mang ơn còn gây oán gây thù thêm
Biết bao nhiêu người giúp mình liền quay ngang cắn
Cắn ai đâu ngoài những người giúp mình ngày xưa
4. Từ ngàn xưa ông bà nói không sai mà
Thà không giúp còn hơn sau này phải thêm nặng lòng
Buồn làm sao giờ đây nó chửi thay lời cám ơn
Giúp đỡ bao nhiêu giờ đây giống kẻ thù thôi
Hỡi ơi những người qua cầu mà đi rút ván
Sống như thế này hỏi rằng có tồn tại đâu!?
Intro: [Am][Em]-[G][Am]-[Am][Em]-[G][Am]
1. Trời [Dm] ơi, con người sống sao vô [G] tình
Người ta giúp [Dm] mình xong bây [F] giờ trở mặt lạnh [Am] lùng
Ngàn đời [Dm] nay mình nuôi [F] con thú [Dm] nó còn biết [Am] ơn
[Dm] Có nhớ cha [C] ông ngày [G] xưa nói câu gì [Dm] không?
[F] Cứu nhân xong [Dm] rồi, có người [C] liền gây ân [F] oán
[Dm] Cứu cho con [Am] vật sau này [C] nó còn trả [Dm] ơn
2. Mà đừng [Dm] lo, những người sống không ra [G] gì
Rồi nó cũng [Dm] nghèo thôi suốt [F] đời sẽ không ngóc [Am] đầu
Đừng thù [Dm] ai, hằn ai [F] nên trách [Dm] thân mình trước [Am] tiên
[Dm] Ăn ở ra [C] sao, trời [G] cao sáng soi mà [Dm] thôi
[F] Trách cho những [Dm] người ăn rồi [C] lại đi đá [F] bát
[Dm] Trước hay sau [Am] gì ông trời [C] cũng nhìn ra [Dm] thôi
3. Tại vì [Dm] sao, biết mình nghĩ chi cho [G] người
Ngày xưa lúc [Dm] nghèo thuở cơ [F] hàn thế ai giúp [Am] mình!?
Mà giờ [Dm] đây bội ơi [F] quên nghĩa [Dm] những người khó [Am] khăn
[Dm] Không biết mang [C] ơn còn [G] gây oán gây thù [Dm] thêm
[F] Biết bao nhiêu [Dm] người giúp mình [C] liền quay ngang [F] cắn
[Dm] Cắn ai đâu [Am] ngoài những người [C] giúp mình ngày [Dm] xưa
4. Từ ngàn [Dm] xưa ông bà nói không sai [G] mà
Thà không giúp [Dm] còn hơn sau [F] này phải thêm nặng [Am] lòng
Buồn làm [Dm] sao giờ đây [F] nó chửi [Dm] thay lời cám [Am] ơn
[Dm] Giúp đỡ bao [C] nhiêu giờ đây [G] giống kẻ thù [Dm] thôi
[F] Hỡi ơi những [Dm] người qua cầu [C] mà đi rút [F] ván
[Dm] Sống như thế [Am] này hỏi rằng [C] có tồn tại [Dm] đâu!?