1. Mưa ngoài hiên đổ gió ngả nghiêng lá buông cành
Thương người cha đã tóc màu mây sương gió phai
Một thời tuổi thanh xuân một thời tựa chiêm bao
Một thời liệt oanh cho ước mơ xây hạnh phúc.
2. Xưa đàn con nhỏ tiếng ầu ơ sao ấm lòng
Nay đàn con đã lớn thành nhân mái ấm riêng
Còn lại tình cha yêu còn lại đời mong manh
Là lời dạy con sống nghĩa nhân đời sạch trong.
ĐK:
Đôi tay chai sạn trọn đời vất vả
Mưa nắng hai mùa vườn trước ruộng sau
Thương cha hôm nay sức mòn vai mỏi
Trên môi vẫn cười để che giấu nỗi niềm.
3. Qua rồi dông bão ánh bình minh ấm hiên nhà
Xin người luôn hãy sống bình yên thơ với ca
Tìm lại thời đôi mươi hoài niệm ngày xưa ơi
Để đàn cháu con luôn vững tin vào ngày mai.
1. Mưa ngoài hiên [Am] đổ gió ngả [E7] nghiêng lá buông [Am] cành
Thương người cha [Dm] đã tóc màu [G] mây sương gió [C] phai
Một thời tuổi [Em] thanh xuân một thời tựa [F] chiêm bao
[Am] Một thời liệt [Dm] oanh cho ước [F] mơ xây hạnh [E7] phúc.
2. Xưa đàn con [Am] nhỏ tiếng ầu [E7] ơ sao ấm [Am] lòng
Nay đàn con [Dm] đã lớn thành [G] nhân mái ấm [C] riêng
Còn lại tình [Em] cha yêu còn lại đời [F] mong manh
[Am] Là lời dạy [Dm] con sống nghĩa [E7] nhân đời sạch [Am] trong.
ĐK:
Đôi tay chai [Dm] sạn trọn đời vất [Am] vả
Mưa nắng hai [F] mùa vườn [Am] trước ruộng [Dm] sau
Thương cha hôm [G] nay sức mòn vai [F] mỏi
Trên môi vẫn [E7] cười để che giấu nỗi [Am] niềm.
3. Qua rồi dông [Am] bão ánh bình [E7] minh ấm hiên [Am] nhà
Xin người luôn [Dm] hãy sống bình [G] yên thơ với [C] ca
Tìm lại thời [Em] đôi mươi hoài niệm ngày [F] xưa ơi
[Am] Để đàn cháu [Dm] con luôn vững [E7] tin vào ngày [Am] mai.