1. Trôi như làn mây về nơi vô cùng
Tựa ngàn nhung nhớ kiếm nơi dừng chân
Đôi chân người đi in vết một vùng
Đường tình còn ta nát tan yếu dần.
T-ĐK:
Níu hay buông gục ngã hay đứng dậy
Để ta chìm trong thanh xuân niên thiếu được yêu
Niềm đau song đôi bình yên qua tháng ngày
Thành tâm dành trọn cho ai tình yêu nhưng thiếu.
ĐK:
Vì ta thương quá nên đem sai lầm xin cho qua hết
Bằng lòng ta đã yêu người dù cố gắng cười nhưng mà
Hằng đêm chôn dấu cô đơn âm thầm mang theo dấu vết
Ngàn lần hóa đá tâm hồn mầm sống đâm chồi còn ta.
2. Đôi ba lần ta tìm ra sai lầm
Đời này đâu chắc đúng sai người ơi
Trao đi tình yêu trong trắng vô ngần
Nhận lại niềm đau xót xa vô bờ.
T-ĐK:
Níu hay buông gục ngã hay đứng dậy
Để ta chìm trong thanh xuân niên thiếu được yêu
Niềm đau song đôi bình yên qua tháng ngày
Thành tâm dành trọn cho ai tình yêu nhưng thiếu.
ĐK:
Vì ta thương quá nên đem sai lầm xin cho qua hết
Bằng lòng ta đã yêu người dù cố gắng cười nhưng mà
Hằng đêm chôn dấu cô đơn âm thầm mang theo dấu vết
Ngàn lần hóa đá tâm hồn mầm sống đâm chồi còn ta.
1. [G] Trôi như làn mây về nơi vô [Em] cùng
[C] Tựa ngàn nhung nhớ kiếm nơi dừng [D] chân
[G] Đôi chân người đi in vết một [Em] vùng
[C] Đường tình còn ta nát tan [D] yếu dần.
T-ĐK:
[C] Níu hay [D] buông gục [Bm] ngã hay đứng [Em] dậy
Để [C] ta chìm trong thanh xuân niên thiếu được [D] yêu
Niềm [C] đau song [D] đôi bình [Bm] yên qua tháng [Em] ngày
Thành [C] tâm dành trọn cho ai tình yêu nhưng [D] thiếu.
ĐK:
Vì ta thương [G] quá nên đem sai lầm xin cho qua [Em] hết
Bằng lòng ta [C] đã yêu người dù cố gắng cười nhưng [D] mà
Hằng đêm chôn [G] dấu cô đơn âm thầm mang theo dấu [Em] vết
Ngàn lần hóa [C] đá tâm hồn mầm sống đâm chồi còn [D] ta.
2. [G] Đôi ba lần ta tìm ra sai [Em] lầm
[C] Đời này đâu chắc đúng sai người [D] ơi
[G] Trao đi tình yêu trong trắng [Em] vô ngần
[C] Nhận lại niềm đau xót xa [D] vô bờ.
T-ĐK:
[C] Níu hay [D] buông gục [Bm] ngã hay đứng [Em] dậy
Để [C] ta chìm trong thanh xuân niên thiếu được [D] yêu
Niềm [C] đau song [D] đôi bình [Bm] yên qua tháng [Em] ngày
Thành [C] tâm dành trọn cho ai tình yêu nhưng [D] thiếu.
ĐK:
Vì ta thương [G] quá nên đem sai lầm xin cho qua [Em] hết
Bằng lòng ta [C] đã yêu người dù cố gắng cười nhưng [D] mà
Hằng đêm chôn [G] dấu cô đơn âm thầm mang theo dấu [Em] vết
Ngàn lần hóa [C] đá tâm hồn mầm sống đâm chồi còn [D] ta.