Tự dưng em nói không còn yêu anh nữa rồi
Em bước đi chẳng bối rối
Chợt tim thấy nhói, hai hạt mưa ướt đôi mi
Vì câu chia tay nghe đắng môi
Thì ra em đã âm thầm yêu thêm một người
Nên đã lạnh lùng bước vội
Người đã khiến ân tình đôi ta chia đôi
Mối duyên tình xưa giờ đây hai lối
Ngày hôm qua còn tay cầm tay nữa mà
Thì tại sao giờ đây tình ta cách xa
Tại sao người quên ngày qua
Đi cạnh bên người ta
Vai kề vai mặn nồng thiết tha
Và tự dưng giờ anh là người thứ ba
Rồi tự dưng mình anh ngậm ngùi xót xa
Vì đâu người không nhận ra, ai là hương là hoa
Rơi rụng theo ngàn muôn cánh hoa
Em vui bên người lạ
Verse 2:
Tự dưng em nói chẳng còn yêu như lúc ban đầu
Người đành quay lưng chẳng bối rối
Chợt tim thấy nhói hai hạt mưa ướt đôi mi buồn
Đọng lại làm anh đây đắng môi
Thì ra em đã âm thầm yêu thêm một người
Nên đã lạnh lùng bước vội
Người đã khiến ân tình đôi ta chia đôi
Mối duyên tình xưa giờ đây hai lối
Ngày hôm qua còn tay cầm tay nữa mà
Thì tại sao giờ đây tình ta cách xa
Tại sao người quên ngày qua
Đi cạnh bên người ta
Vai kề vai mặn nồng thiết tha
Và tự dưng giờ anh là người thứ ba
Rồi tự dưng mình anh ngậm ngùi xót xa
Vì đâu người không nhận ra, ai là hương là hoa
Rơi rụng theo ngàn muôn cánh hoa
Em vui bên người lạ