Chiều nay mình anh , lê đôi bước chân
lặng lẽ bước qua , con đường dài thênh thang
có ai hiểu rằng buồn nhất là
ngày không thể nói hết những tâm tư lòng mình
cứ thế hoa tàn , rơi chân bể ngàn
lòng còn tương tư dẫu thanh xuân phai nhạt
chẳng cần cho nhau lí do để bắt đầu
ai đem thương nhớ , đánh rơi nơi vực sâu
người lạc bước , nước mắt anh thôi không ngừng đau
[chorus]
làm sao để thấu , vẫn chẳng biết em giờ nơi đâu
làm sao để giử , chút ấm áp yêu thương ngày nào còn nhau
tình yêu là gió mưa bay ngang qua , để mình ở lại
do số trời , vội vã , lại phải xa rời
tình yêu khi ấy , chẳng thể nói ra từ sâu thẳm
còn yêu em lắm , những chất chứa yêu thương giữ trong lòng
anh vẫn ở đấy , cứ ấm áp yêu em vẹn nguyên như vậy
bờ vai bé xinh ơi , đừng lạc nữa , anh ở đây mà