Ngày em đi,tiễn em ra phi trường,cảm giác trong tim tôi rất buồn,
Cầm tay em cớ sao nghe dâng trào giá buốt trong lòng em có hay,
Rồi em đi bóng em xa tôi dần,nỗi nhớ thương em đau xé lòng,
Nhìn phi cơ lướt mây bay trên trời,phút chốc không còn trông thấy đâu.
ĐK: *Chín tầng mây ,người đã bay,còn tôi một mình nơi chốn đây,bơ vơ chơi
vơi giữa đám đông,chạnh lòng tự nhiên tôi bật khóc.
*Biết rằng em chẳng đổi thay,mà sao tràn đầy bao đắng cay,em mơ chi
nơi xứ người ta,để anh lẻ loi nơi này.