Năm em mười bảy
Em đã thương thầm anh lớp bên
Để rồi lòng này ngóng trông bao đêm
Năm em mười bảy
Em đã mong cùng anh sánh đôi
Để rồi chạy theo anh mỗi khi tan trường
Và rồi lại nhung nhớ, mong chờ
Để lòng này thẩn thơ mỗi khi anh cười
Vậy mà giờ em chỉ thể xem
Nụ cười anh trong lưu bút thôi
Và rồi lại ngu ngơ, nhớ về
Một thời tuổi xuân đã hứa luôn bên anh
Vậy mà giờ ta đã, ta đã chia đôi
Vậy người cạnh bên em năm mười bảy
Giờ ra sao rồi
Còn em nơi đây ôm bao chuyện cũ
Ôi sao em buồn
Dù người cạnh bên em năm mười bảy
Nay chẳng thể chung đường thì
Cám ơn đã đến bên
Những ngày tháng tươi đẹp
Hôm nay, ngoài trời mưa ti tách
Lòng đang buồn hay đang vui
Sao lại muốn viết lách?
"Anh vẫn ổn
Dẫu công việc bộn bề vì cuộc sống
Nhưng thật lòng
Anh cũng chẳng muốn thế!"
Hạ lại về
Cứ thế ngân nga khúc nhạc tình tang
Nghe đâu đó có tiếng ve
Là những tâm tư mình mang
Ta xa rồi, đã qua bao chu kì phượng nở
Kỷ niệm chỉ còn lại trang lưu bút
Mà đôi tay đang gượng mở
Nhớ sân trường có hình bóng
Nàng thơ lòng thương thầm
Nhớ cả bao tháng năm tuổi trẻ
Tâm hồn được em ươm mầm
Anh rất muốn, quay trở về
Với những ngày xa xăm đó
Thời chứa đựng những điều tuyệt vời
Mà ba năm ta có
Anh lại muốn ngồi hàng giờ
Ngắm tuổi hồng vỗ cánh
Muốn em mãi là mây trắng
Trong cuộc đời của anh
Em! Không cần phải khóc hoen mi
Một ngày đẹp trời anh sẽ đến
Và rồi bắt em đi
Và anh, có hay chăng tim của em giờ đây
Dù qua bao tháng ngày dài
Vẫn mãi chờ đợi anh thôi
Và anh người đang ở đâu
Mà sao chẳng mau lại quay về bên em
Trở về lại hôm ấy
Vậy người cạnh bên em năm mười bảy
Giờ ra sao rồi
Còn em nơi đây ôm bao chuyện cũ
Ôi sao em buồn
Dù người cạnh bên em năm mười bảy
Nay chẳng thể chung đường thì
Cám ơn đã đến bên
Những ngày tháng tươi đẹp
Người cạnh bên em năm mười bảy
Nay chẳng thể chung đường thì
Cám ơn đã đến bên
Những ngày tháng tươi đẹp