Hôm nay tôi ra phố bỗng gặp nàng cùng đứng với mẹ nàng, nhìn tôi làm quen
(How are you?).
Bâng khuâng tôi mơ ước : "ước gì nàng chỉ có mỗi một mình, thì tôi làm quen- I`m fine, thank you!"
Ôi...tôi như rơi lạc vào rừng hoang, và tôi nghe trong lòng mình ngổn ngang.
ĐK : Này cô bé có cặp mắt nai vàng, này cô bé ôi hình dáng dịu dàng, đôi môi cô xinh xinh nhỏ bé. Này cô bé và mái tóc thề, bàn tay thon từng ngón nỏn nà, tôi lâng lâng ngây ngất chơi vơi khi nhìn em.
Tôi đưa tay ra ngoắc, bỗng mẹ nàng vội nói với nàng rằng : Nhìn người ta làm chi no no no. Rung rung tôi chưa nói lời nao thì...bà nói với tôi rằng : Cậu trai nhà ai, em nó mới 16, ok bye bye!
Ôi tôi như lạc vào rừng hoang, và tôi nghe trong lòng mình ngổn ngang...
ĐK : Này cô bé 16 mắt nai lời mẹ tôi là tôi đỏ cả tai, phải chi tôi chưa bao giờ gặp em. Này cô bé cặp mắt nhung huyền, cười thêm xinh vì dáng em hiền, tôi xin em hãy vui cười cho đời thêm thắm tươi!