1. Ngày mình yêu nhau hai đứa trắng tay cơ hàn
Cuộc đời bôn ba xuôi tình ta dang dở chia ly
Một chiều bên sông hẹn nhau em nói anh rằng
Đến mùa trăng sau em lấy chồng anh đừng chờ em.
2. Thật lòng anh đau người ơi có thấu cho lòng
Bởi nghèo nên anh lặng thinh nên phải xa em
Hãy hiểu cho em đời em cũng khổ trăm bề
Giã từ làng quê em theo người nơi chốn thành đô.
ĐK:
Mà giờ em ơi tiền anh đã có đây rồi
Trở về bên anh ta cùng nhau xây tổ uyên ương
Thật khó cho em khi mà em đã có gia đình
Dù lòng không thương nhưng nghĩa nặng em vẫn còn vương.
Bỏ hết đi em về làng quê nơi mối duyên đầu
Anh chờ 10 năm lòng anh thương chỉ em thôi
Đời rẽ làm đôi khi một bên chữ nghĩa chưa tròn
Chữ tình bên anh em âm thầm thương nhớ ngày đêm.
1. Ngày mình yêu [Em] nhau hai đứa trắng tay cơ [A] hàn
Cuộc đời bôn [Am] ba xuôi tình ta dang dở chia [Em] ly
Một chiều bên [Bm] sông hẹn nhau em nói anh [D] rằng
Đến mùa trăng [Bm] sau em lấy [D] chồng anh đừng chờ [Em] em.
2. Thật lòng anh [Em] đau người ơi có thấu cho [A] lòng
Bởi nghèo nên [Am] anh lặng thinh nên phải xa [Em] em
Hãy hiểu cho [D] em đời em cũng khổ trăm [G] bề
Giã từ làng [Bm] quê em theo [D] người nơi chốn thành [Em] đô.
ĐK:
Mà giờ em [A] ơi tiền anh đã có đây [Em] rồi
Trở về bên [D] anh ta cùng nhau xây tổ uyên [G] ương
Thật khó cho [A] em khi mà em đã có gia [Em] đình
Dù lòng không [D] thương nhưng nghĩa [Bm] nặng em vẫn còn [Em] vương.
Bỏ hết đi [A] em về làng quê nơi mối duyên [Em] đầu
Anh chờ 10 [D] năm lòng anh thương chỉ em [C] thôi
Đời rẽ làm [A] đôi khi một bên chữ nghĩa chưa [Em] tròn
Chữ tình bên [D] anh em âm [Bm] thầm thương nhớ ngày [Em] đêm.