Nuốt nước mắt khẽ ôm em ấm nồng,
Trong phút giây biệt ly trào dâng cay đắng đời nhau.
Cơn gió nghe sao buồn, thổi qua cuộc tình,
Bao giờ ta lòng sẽ nguôi?
Thì thôi em ơi hãy quên những chiều,
Tay nắm tay cùng nhau dạo trên khắp phố rộn vui
Có cây thông già, đứng bên hiên nhà,
Dường như đang khóc than duyên tình phai.
Người ơi hết rồi, hết thật rồi,
Phút chia ly anh đã muốn không quay đầu
Vì anh biết rằng nếu quay lại,
Thì đôi chân anh không thể nào bước nổi
Và anh hiểu rằng, giữa đôi mình,
Chút dư âm vẫn đa cháy chưa nguôi lòng
Tàn đêm mất rồi, bước đi người,
Cất bước đi em đi trước đi người ơi.