Nhạc sĩ Vũ Thành An kể, ông viết “Tình xưa gái Huế” cuối năm 1969, khi đó ông được đạo diễn Hà Thúc Cần mời quay phim tại Huế, đoàn làm phim nghỉ tại Khách sạn Hương Giang. Trong đoàn làm phim có nhiều tài tử nổi tiếng lúc bấy giờ. Bên cạnh đó cũng có sự xuất hiện của ba nữ diễn viên trẻ tuổi và ông đã để ý một cô người Huế có dáng vẻ mảnh mai, mái tóc mềm mướt dài.
Nam nhạc sĩ còn nhớ, trong đoàn cũng có một chàng say cô gái ấy. Say mê mệt và theo đuổi cố ra mặt nhưng cô nhất quyết từ chối. Một hôm Huế bị lụt, nước sông Hương lên cao, đoàn phim không thể quay được nên đạo diễn đã cho mọi người nghỉ ngơi, tự do đi chơi. Nhân dịp này, nhạc sĩ Vũ Thành An đã đánh bạo mời cô đi chơi với ông. Không ngờ, cô gái đã nhận lời ngay.
Mượn được một chiếc xe máy cũ, ông chở cô ấy đến Lăng Tự Đức, sau đó đánh bạo nói cô gái chở… mình. Và thật bất ngờ, cô gái đồng ý chở ông đi thăm Chùa Thiên Mụ, Lăng Gia Long, Đồi Vọng Cảnh…, rồi cả hai dạo chơi trên cầu Tràng Tiền.
Đóng máy bộ phim, mỗi người trở về với cuộc sống riêng và đã không còn gặp nhau từ dạo ấy. Trong cuốn sách “Chuyện tình không tên”, Vũ Thành An đã nhớ lại và viết rằng: “Xin cám ơn em đã cho anh một buổi chiều đẹp để trở thành một kỷ niệm đáng nhớ của cuộc đời quý giá này. Xin chúc em và gia đình được nhiều phước lành”.
Một bóng dáng mảnh mai
Một mái tóc mềm mướt dài
Thướt tha buông chảy
Gió chiều thoáng ngất ngây
Một tiếng nói lặng thinh
Một ánh mắt ẩn dấu tình
Ấp yêu một mình
Bóng hình ngày xanh
Cuộc tình đầu chẳng được thiết tha bao lâu
Vừa đượm nồng đã phải cách xa nhau
Lời xưa ân ái, thoảng đau tê tái, tê tái
Sắc như một làn dao cứa sâu
Còn bóng dáng mảnh mai
Còn mái tóc mềm mướt dài
Vẫn đi đi hoài, bước đời lẻ loi
Vừa ngày nào tình cùng bóng soi Hương Giang
Giờ trở lại một mình với lang thang
Tình xưa gái Huế,
người xưa khuê quế, khuê quế
Thoáng khơi, một niềm đau kín sâu
Còn bóng dáng mảnh mai
Còn mái tóc mềm mướt dài
Vẫn đi đi hoài bước đời lẻ loi
Theo Dân Trí