Tình yêu là đề tài muôn thuở trong thơ ca và âm nhạc. Riêng trong nhạc vàng, tình yêu trong thời chiến là chủ đề mà có rất nhiều bài hát nổi tiếng. Tình yêu đẹp nhưng buồn, xót xa, trôi theo vận nước điêu linh, rồi có khi phải sinh ly tử biệt.
Nhạc sĩ Trần Thiện Thanh có viết nhiều bài hát như vậy, nổi tiếng nhất là Tình Thiên Thu Của Nguyễn Thị Mộng Thường, và 1 bài hát ít được biết đến hơn, nhưng cũng rất hay là Dấu Đạn Thù Trên Tường Vôi Trắng.
Có một lần lòng nghe như khát khao nhiều
Lúc hai đứa mới nghe mình yêu
Lối về nhà em nghiêng dốc nắng hoang liêu
Thấy bâng khuâng thấy như còn thiếu.
Gái nhỏ nhiều lần nghe mơ ước riêng mình
ước mơ lúc trong tay người thương.
Sẽ trồng một loài hoa bên vách trinh thơ
những bông hồng thắm như tình mơ.
Bài hát là một câu chuyện có thật, kể về một người con gái đẹp thích trồng những bông hoa hồng bên cạnh bức tường vôi trắng ở cạnh nhà nàng. Vào những ngày Tết của năm Mậu Thân (1968), khi chiến trận lan về tận thủ đô Sài Gòn khiến cho người thiếu nữ yêu kiều, lãng mạn đó đã gục ngã vì những viên đa.n của quân thù bên bức tường vôi trắng, cạnh những đóa hồng vương đầy vết ma’u của chính nàng. Chàng quân nhân đã tìm về bên cạnh xa’c người yêu lạnh giá. Lời bài hát này rất thê lương ở đoạn sau cùng:
Nhưng đâu có ngờ rằng trời xanh kín mây dại
lần yêu cuối trong đời là lần yêu trong lửa khói.
Cuộc tình mong manh chưa đẹp sắc thắm hoa hồng,
mà đạn thù in sâu cho tường trắng bỗng hoen màu.
Người theo gót đơn vị từng ngày thương mấy cho vừa,
được tin bên chiến hào rằng người yêu không còn nữa
Trở về nơi xưa, trời còn giăng mưa cho nghe nặng yêu mến xưa.
Dấu đạn thù còn sâu trên vách hoa gầy.
Dấu che kín yêu đương từ đây.
Lính trẻ thương nhiều khi thương nhớ vơi đầy.
Sắc hoa hồng thắm trên tường xưa.
Duy Khiêm