Trong số các bài hát có chủ đề mùa đông, “Bài Tình Ca Mùa Đông” của nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng để lại dấu ấn với người yêu nhạc bằng giai điệu tango man mác nỗi niềm tiếc nuối. Ca khúc nổi tiếng qua các giọng hát Ngọc Lan, Lệ Thu, Khánh Ly này cũng là câu chuyện tình buồn của chính tác giả. Có lẽ vì là câu chuyện có thật nên bài hát có lời ca rất day dứt và dễ đi vào lòng người.
Vào khoảng năm 1985, khi còn ở trong nước, nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng đã viết ca khúc Mười Năm Yêu Em để tặng cho mối tình 10 năm trước đó, và phải chia ly vì hoàn cảnh đất nước: Ông ở lại, còn người yêu thì ra đi đến bên kia đại dương:
Tình chưa yên vui bên sóng đời cuồng nộ
Chợt đêm chia phôi ngăn cách một đại dương…
Khi qua được Mỹ trong cùng năm 1985, tác giả đã liên lạc và gặp lại được người yêu khi cô đến thăm ở căn nhà mà ông đang thuê ở cùng nhạc sĩ Nhật Ngân. Theo nhạc sĩ Nhật Ngân kể lại, khi Trầm Tử Thiêng gặp lại người yêu lần đầu sau 10 năm xa cách, Nhật Ngân đã tâm lý rời khỏi để hai người có được không gian riêng tư. Khi trở về nhà lại, nhạc sĩ Nhật Ngân thấy hộp khăn giấy kleenex của ông bị vơi đi một nửa, mới biết là đôi tình nhân đã mừng mừng tủi tủi mà lau nước mắt hết cả nửa hộp khăn giấy.
Khi gặp lại nhau, nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng (khi ấy đã 48 tuổi) mới biết là sau 10 năm dâu bể, cô người yêu đó đã lập gia đình và đang sống hạnh phúc. Có lẽ là vì vậy nên gặp nhau và kỷ niệm xưa ùa về, niềm nuối tiếc ập đến nên cô đã khóc hết nửa hộp khăn giấy.
Sau lần gặp lại trên xứ người đó, họ vẫn quý trọng nhau và tình cảm của họ vĩnh viễn là một kỷ niệm đẹp trong quá khứ, vì nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng chấp nhận dừng lại để người yêu tiếp tục sống yên vui bên chồng. Sau cuộc gặp mặt người tình cũ đó, ông viết thêm một bài cuối cùng để vĩnh biệt mối tình dang dở này:
Bài tình ca mùa Đông anh hát giữa đêm trời giá
Tình còn mãi chờ mong thấp thoáng bóng em vợi xa
Hẹn hò sẽ vì nhau qua phong ba
anh cố bước, đôi chân chậm quá…
Vì những phong ca của cuộc đời, đôi tình nhân hẹn nhau sẽ cố bước qua những tai ương để mong ước một ngày tương phùng. Bóng người thấp thoáng xa xăm là động lực để tác giả cố gắng trong những đêm trường mùa đông giá lạnh.
Nhưng dù có cố bước như thế nào đi nữa, đôi chân vẫn không thể bước qua nhanh những hố sâu mà nghịch cảnh đã sắp đặt. Thấm thoát 10 năm qua, đến khi gặp lại thì biết tin người xưa đã không còn đợi nữa:
Để rồi sắp gặp nhau, mới biết em không đợi nữa
Trời lại thêm mùa đông, cho tuyết than trên đầu non
Kỷ niệm giăng ngập đêm nay trong mưa
anh hứng nốt những giọt cuối mùa
Gặp lại nhau vào mùa đông tuyết giăng đầy trên xứ người, nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng biết tin người yêu đã có bến mới sau những bão tố cuộc đời. Kỷ niệm ùa về giăng ngập trong mưa đêm nay, xin hứng lại những giọt nhung nhớ cuối cùng này thôi, rồi thả những dấu yêu xưa trôi theo dòng nước lũ.
Ông không hề trách móc tình xưa, trái lại còn cảm ơn người vì đã từng có với nhau một thời xuân ấm áp thuở xưa. Đó là một tình yêu cao thượng: Đợi chờ 10 năm dâu bể, đề rồi nhận lấy chua xót cho riêng mình.
Anh nhớ khi mặn nồng,
Xin cám ơn em một thời xuân
Giờ còn đâu mà mong,
cho chút duyên nghe còn ấm
Tác giả hứa dặn lòng là sẽ nguôi ngoai để người yêu về bên mới, nhưng nỗi nhớ là không thể ngăn được:
Bài tình ca mùa Đông
hát mãi đôi môi lạnh căm
Lòng thì vẫn hẹn cơn đau nguôi ngoai
Sao nỗi nhớ mỗi ngày mỗi đầy…
Mùa đông về cùng với những kỷ niệm giăng ngập trong đêm mưa lạnh giá. Bên ngoài là tiếng mưa và tiếng nhạc đêm đông rả rích. Bên trong là nỗi nhớ không thể nào vơi. Mùa đông xứ người rất lạnh, nay càng thêm lạnh trong tiếng nhạc Tango mang đầy nuối tiếc. Trầm Tử Thiêng đã chọn điệu Tango cho bài tình ca mùa đông của mình, khắc khoải càng thêm khắc khoải, cô đơn càng thêm cô đơn.
Đông Kha
(Ghi rõ nguồn nhacxua.vn khi copy bài viết)