Hỡi ngườ mẹ Bàn cở!
Hỡi người em Bàn cờ!
Hỡi người chị Bàn cờ!
Có người mẹ Bàn cờ, tay gầy tóc bạc phơ,chuyền cơm qua vách cấm, khi ngoài trời đổ mưa.
Có người chị Bàn cờ, lính ngồi gác đầy sân, nhận sinh viên làm chồng, rồi đưa về đầu đường.
Có người em Bàn cờ, tảo tần trao tin thơ, đưa anh về cuối lối, và nhìn theo bơ vơ.
Người VIỆT NAM Bàn cờ, tình VIỆT NAM như tơ, đồng VIỆT NAM lầy lội, giặc đợi chết từng giờ.
Hỡi ngườ mẹ Bàn cở!
Hỡi người em Bàn cờ!
Hỡi người chị Bàn cờ!
Có người mẹ Bàn cờ, tay gầy tóc bạc phơ,chuyền cơm qua vách cấm, khi ngoài trời đổ mưa.
Có người chị Bàn cờ, lính ngồi gác đầy sân, nhận sinh viên làm chồng, rồi đưa về đầu đường.
Có người em Bàn cờ, tảo tần trao tin thơ, đưa anh về cuối lối, và nhìn theo bơ vơ.
Người VIỆT NAM Bàn cờ, tình VIỆT NAM như tơ, đồng VIỆT NAM lầy lội, giặc đợi chết từng giờ.