1. Đời con gái mấy lần yêu mà tròn mơ ước
Cành phù dung biết được đâu sớm nở tối tàn
Cuộc tình duyên mấy thuở sang ngang mà không xót xa
Trái tim bé nhỏ cố chôn được bao khối sầu
Một kiếp người cố chở được bao nỗi đau.
ĐK:
Ôi thênh thang chốn trần gian chỉ mình ta không lối về
Dây tơ duyên mấy lần se có thành đâu chỉ mong trọn câu ước thề
Hoa đã tàn một lần sang ngang
Nay phũ phàng hận sầu mãi mang
Nát tan mộng vàng.
2. Màu tan tác nhuốm tàn phai một thời xuân sắc
Dạt về đâu cánh bèo trôi cuối dòng sông dài
Phận hồng nhan mấy độ truân chuyên giọt sầu tái tê
Chỉ mong cuối nẻo có ai dìu trên lối về
Để cõi đời nghe nở nụ hoa thắm tươi.
1. Đời con [Am] gái mấy lần [Dm] yêu mà tròn mơ [Am] ước
Cành phù [Dm] dung biết được [F] đâu [Em] sớm nở tối [Am] tàn
Cuộc tình [G] duyên mấy thuở sang [Em] ngang mà không xót [Am] xa
Trái tim bé [C] nhỏ cố [Dm] chôn được bao khối [F] sầu
Một kiếp [Em] người cố chở được bao nỗi [Am] đau.
ĐK:
Ôi thênh [F] thang chốn trần gian chỉ mình [G] ta không lối [C] về
Dây tơ [Em] duyên mấy lần se có thành đâu chỉ [F] mong [G] trọn câu ước [Am] thề
Hoa đã [Em] tàn một lần sang [Am] ngang
Nay phũ phàng hận sầu mãi [Dm] mang
[Em] Nát tan mộng [Am] vàng.
2. Màu tan [Am] tác nhuốm tàn [Dm] phai một thời xuân [Am] sắc
Dạt về [Dm] đâu cánh bèo [F] trôi [Em] cuối dòng sông [Am] dài
Phận hồng [G] nhan mấy độ truân [Em] chuyên giọt sầu tái [Am] tê
Chỉ mong cuối [C] nẻo có [Dm] ai dìu trên lối [F] về
Để cõi [Em] đời nghe nở nụ hoa thắm [Am] tươi.