Đã có lúc em tưởng chừng như chúng ta thuộc về nhau
Đã có lúc nắm giữ yêu thương cùng với niềm đau
Bước chân âm thầm tìm về nơi có ánh sáng vội qua mau
Phút chốc cơn mơ chợt xoá mãi phai nhàu.
Dẫu biết đã từng như thế nhưng chẳng muốn tàn phai
Dù mai kia em nơi phương trời xa cùng với nắng mai
Dẫu biết ta từng có đôi khi vô tình lướt qua nhau
Mà lòng ngẹn ngào vì sao chẳng nói nên câu
Vì sao ta lại cứ thế cứ mãi chôn sâu một tình yêu
Để rồi khi vụt mất mới ngỡ ra mình đã từng
Từng yêu nhau thật đậm sâu mà sao nỡ bước đi thật xa
Héo úa cơn đau hoà vào nỗi nhớ khuất lấp sâu
Vì sao ta lại cứ thế cứ mãi mong chờ một điều chi
Để rồi khi ta từ biệt nhau có phải chăng là ra đi
Ra đi tìm hạnh phúc mãi cho riêng mình ta
Chôn giấu từng ngày dài để rồi một ngày nhận ra
Đã có lúc ta thầm mơ trở lại.
1. Đã có lúc em tưởng [D] chừng như chúng ta thuộc về [Bm] nhau
Đã có lúc mình yêu [Em] thương cùng với buồn [A] đau
Bước chân âm thầm tìm [F#m] về nơi có ánh sáng vội qua [Bm] mau
Phút chốc cơn mưa chợt [Em] xoá mãi phai [A] nhoà
2. Dẫu biết đã từng như [D] thế nhưng chẳng muốn tàn [Bm] phai
Dù mai kia em nơi [Em] phương trời xa cùng với nắng [A] mai
Dẫu biết ta từng [F#m] có đôi khi vô tình lướt qua [Bm] nhau
Mà lòng nghẹn ngào chẳng [Em] nói lên [A] câu.
ĐK: Vì sao ta lại cứ [D] thế cứ mãi mong chờ một điều [Bm] chi
Để rồi khi vụt [Em] mất mới ngỡ ra mình đã [A] từng
Từng yêu nhau đậm [F#m] sâu mà sao nỡ cách xa tình [Bm] nhau
Héo úa cơn đau hoà [Em] vào nỗi nhớ khuất [A] sâu
Vì sao ta lại cứ [D] thế cứ mãi mong chờ một điều [Bm] chi
Để rồi khi ta biệt [Em] ly có phải chăng là ra [A] đi
Ra đi tìm hạnh [F#m] phúc mãi riêng mình [Bm] ta
Chôn dấu từng ngày [Em] dài để rồi một ngày nhận [A] ra
Đã có lúc ta thầm [D] mơ trở lại