Vì cuộc sống nên con phải qua nơi đất khách
Ở một phương trời mới người ta thường gọi tên nước ngoài
Dậy từ sớm con khoác lên mình vội manh áo
Miệng nhai bánh đạp xe thật nhanh con đi đến chỗ làm
Tuy con biết ở quê mẹ cha lam lũ gấp trăm lần
Nhưng ko dám mở lời 1 câu “Con thương lắm”
Đk: Cuộc sống xa nhiều khi tự nhiên khiến con mỏi mệt
Cuộc sống xa nhà mẹ cha hỡi con cảm thấy nhớ nhà
Cuộc sống xa nhà làm con phải khóc, âm thầm mỗi khi màn đêm buông
Rồi phải cố nén dòng lệ tuôn...
Con biết đây là tự con chọn lấy lối đi thôi mà
Phải có gắng làm dù vất vả mấy cũng ko oán than
Cuộc sống xa nhà dạy con phải cố gượng cười dù có chuyện ko vui
Phải mạnh mẽ một mình vững bước đi...