1. Con phố dài chiều về ngập lá me bay
Tiếng hát còn đây mà anh đã xa thành phố này
Ngày mình chia tay kỷ niệm buồn còn mãi đâu đây
Nhớ lại chiều mình đến sân bay
Năm tháng dài chết theo đêm ngày.
ĐK:
Nhớ nhớ nụ hôn ngày ấy
Nhớ ánh mắt biếc yêu thương
Nhớ nhớ nhiều thêm vấn vương
Sân bay chiều buông xuống lúc mình cầm tay nhau
Nỗi buồn càng in sâu
Nhớ rồi cũng qua đi
Khóc lệ ướt hoen mi.
Vẫn vẫn còn đây hình bóng
Vẫn vẫn tiếng hát hôm nao
Biết nói gì đây anh ơi sân bay chiều thương nhớ
Chỉ còn là trong mơ chỉ còn là trong mơ
Phố chiều vẫn nên thơ có người đứng bơ vơ.
2. Xa cách rồi giờ này mình nhớ sân bay
Nhớ đến người yêu buồn lưu luyến khắc sâu cõi lòng
Thì chiều sân bay kỷ niệm là nỗi nhớ không quên
Biết cuộc đời và biết yêu thương đâu biết được tình yêu dở dang.
1. Con phố [Dm] dài chiều [Bb] về ngập [C] lá me [F] bay [Dm]
Tiếng hát còn [Gm] đây mà anh [A7] đã xa thành phố [Dm] này
Ngày mình chia [Am] tay kỷ niệm [Bb] buồn còn mãi đâu [F] đây
Nhớ lại [D7] chiều mình đến sân [Gm] bay
Năm tháng [A7] dài chết theo đêm [Dm] ngày.
ĐK:
[Bb] Nhớ nhớ nụ hôn ngày [Gm] ấy
[C] Nhớ ánh mắt biếc yêu [F] thương
[Dm] Nhớ nhớ nhiều thêm vấn [Gm] vương
Sân bay chiều buông [Dm] xuống lúc [Bb] mình cầm tay [C] nhau
Nỗi [A7] buồn càng in [Dm] sâu
Nhớ [Bb] rồi cũng qua [C] đi
Khóc [A7] lệ ướt hoen [Dm] mi.
[Bb] Vẫn vẫn còn đây hình [Gm] bóng
[C] Vẫn vẫn tiếng hát hôm [F] nao
[Dm] Biết nói gì đây anh [Gm] ơi sân bay chiều thương [Dm] nhớ
Chỉ [Bb] còn là trong [C] mơ chỉ [A7] còn là trong [Dm] mơ
Phố [Bb] chiều vẫn nên [C] thơ có [A7] người đứng bơ [Dm] vơ.
2. Xa cách [Dm] rồi giờ [Bb] này mình [C] nhớ sân [F] bay [Dm]
Nhớ đến người [Gm] yêu buồn lưu [A7] luyến khắc sâu cõi [Dm] lòng
Thì chiều sân [Am] bay kỷ niệm [Bb] là nỗi nhớ không [F] quên
Biết cuộc [D7] đời và biết yêu [Gm] thương đâu biết [A7] được tình yêu dở [Dm] dang.